nhấc mí quần lên và luồng hẳn vào trong mà xoa bóp bờ mông săn chắc. Vừa xoa bóp, cô lại vừa rên ưm ựm trong miệng: – Bác ơơi! Bác ơi! Ưm… Ưm… Cháu… Ưm… – Sao thế? Diễm Trang… Ngoam! Ngoam… Ông Vinh thấy Diễm Trang rên ưm ựm trong miệng mà vẫn cất tiếng gọi mình, nên ông trả lời cho có lệ để tranh thủ hòa nhập vào một cuộc tình cháy bỏng vẫn còn đang gian dở mà ông với Diễm Trang kỳ công vun đắp. Ông để bàn tay phải đang xoa bóp phần mu bướm, còn bàn tay trái thì ông lần mò vào xuống vạt áo thun